Header Ads

test

Xin gửi đến em một lời xin lỗi...

3 năm đi qua, anh càng hiểu là anh đã đánh mất một cuộc tình đẹp nhất của đời mình!
Hà Nôi về đêm hoa lệ và quyến rũ.
Cảm giác ấy như thấm sâu vào trong tôi khi ngày mai tôi sẽ rời xa sau gần một năm gắn bó với bao chuyện buồn vui. Và, dù như thế nào, tôi nhất định không cho M biết, bởi tôi hiểu mình sẽ không đủ can đảm để nói chia tay.

Cái phòng sau nho nhỏ giờ chỉ còn mình tôi. Ánh đèn như soi vào tôi, như muốn đọc trái tim tôi đang ở cung bậc nào. Cái cảm giác mông lung thật khó tả với bao nỗi nhớ tràn về…

Nhớ ngày nào, khi cơn mưa nhẹ đầu mùa đến hai đứa nắm tay nhau, nép mình vào góc phố, dao bước cùng em trong đêm Hà Nội. Và tôi lại ước sao những giây phuts ấy như kéo dài mãi để em mãi là của tôi. Nhớ cả những ánh mắt bờ môi, khi em khẽ nhìn anh và cười nụ cười ấy xua tan đi màn đêm u tối, ngũ cụt cuộc đời anh.

Đau lắm em biết không....


Nhớ những giây phút êm đềm khi 2 đứa bên nhau, em đã hứa sẽ làm người vợ tốt của đời anh, anh chỉ biết cười và hạnh phúc. Ôm em chặt hơn và thầm hứa chỉ yêu mình em thôi, kiếp này đã chót yêu mãi em rồi. Anh không thể nhốt cái hình ảnh đó lại được đôi lúc nó cứ tự nhiên đến không báo trước để anh ngẹn ngào nuốt nỗi đau, đau lắm em biết không..........


Bàn tay đó giờ nơi đâu...muốn nắm chặt tay em....không buông đâu...

Nhưng có lẽ nghiệt ngã nhất là chúng ta chưa có một cái nắm tay cuối cùng của cuộc tình này. Bàn tay tôi còn đó còn tay em đâu rồi, lạnh, nóng em có hay. Có lần em ốm anh đã nắm tay em và bảo rằng "Em à, hư quá ốm lâu anh sẽ rất lo đấy, vậy mà anh vụng về, lăn quay ngủ, rồi mua cháo gói cho em ăn khi ốm nữa chứ" Em chẳng giận anh vẫn cười, anh thì ngại ngùng, sau lần đó anh lại ốm rùi em lại lên thăm anh. Nhớ cảm giác được em chăm sóc, chỉ là thoảng qua thôi, chỉ là ký ức. Muốn được nắm chặt tay em không buông đâu.... 


Chỉ là thử thách thôi đúng không....


Rồi hàng ngày anh vẫn đi trên con đường đó, mỗi lần đi làm là những lần nhớ về em anh cứ có cảm giác mình vẫn yêu nhau, cả hai như đang được bên cạnh nhau, chỉ là thử thách thôi, thử thách về khoách cách thời gian, để xem đứa nào yêu nhiều hơn.......anh chỉ muốn chạy về bên em nói với em thật to "Anh yêu em, anh không muốn mình như thế này nữa, ở bên anh em nhé"


Chờ mong tiếng em.......


Bao nhiêu hy vọng cho ngày gặp lại đã tan biến. Chờ đợi mong ngóng, rồi cũng bay đi, chỉ còn trơ lại mình anh, người đã đang cả trái tim đến dâng đến cho em... Tình yêu như một phương thuốc kỳ diệu, chống lại sự bào mòn nghiệt ngã của thời gian đối với ký ức con người. 


Tôi vẫn không thoát ra được những kỷ niệm của cuộc tình giữa tôi và M khi bất chợt gặp một câu chuyện, một sự việc, hay một hình ảnh nào đó liên quan đến là những ký ức ùa về không hỏi chủ nhân của nó có muốn hay không… Những lúc như vậy, tôi trăn trở mãi và thầm ước ao ở đâu đó em cũng sẽ hiểu tình yêu tôi dành cho em...tôi vẫn rất yêu em .


M ơi, tuy có muộn màng, nhưng anh xin gửi đến em một lời xin lỗi chân thành về tình yêu của em, xin lỗi về tất cả những gì anh đã làm em buồn trong những ngày hai đứa yêu nhau. Tại sao anh không thể dũng cảm nói được " Anh yêu em" hay đang đợi điều gì

Hà Nội những ngày này, trời đã bắt đầu nóng thiu rụi nỗi buồn nhớ em anh càng hiểu là anh đã đánh mất một cuộc tình đẹp nhất của đời mình!
Tác giả: SPT
Kênh giải trí - Xã hội - Tin tức

Không có nhận xét nào