Header Ads

test

Tỉnh ngộ sau các cuộc tình

“Em đã chuẩn bị một số thức ăn để trong tủ lạnh, lúc nào ăn thì anh hâm lại. Anh nhớ ăn uống đúng
giờ và uống thuốc đầy đủ theo toa…” - nói xong, em tất tả bước ra cửa.
Anh muốn nói với em một lời cám ơn và cả một lời xin lỗi, nhưng sao không thể thốt nên lời! Suốt hơn hai tháng qua anh phải nằm viện vì căn bệnh quái ác. Người ngày đêm chăm sóc anh trong bệnh viện không ai khác - chính là em - người vợ đã bị anh phụ rẫy.

Cuộc hôn nhân của chúng ta tan vỡ sau hai năm chung sống. Em là người vợ dịu dàng, đảm đang, hết lòng yêu chồng… nhưng anh lại là một người thiếu chung thủy. Anh dễ xao lòng trước phụ nữ và không hề biết từ chối một ai. Em đã khóc hết nước mắt, đã nói đến cạn lời nhưng anh vẫn không bỏ tính trăng hoa. Tuyệt vọng, em đề cập đến giải pháp ly hôn - không phải vì em thực lòng muốn ly hôn mà chỉ muốn cảnh tỉnh anh. Bất ngờ, giận dữ và tự ái đàn ông nổi dậy, anh đồng ý: “Tốt thôi. Chúng ta hãy sớm ly hôn để giải phóng cho cả hai. Tôi cũng chán cô lắm rồi…”. Thế là ta ly hôn trong nỗi đau của em và sự nhẫn tâm của anh.

Từ đó anh tự do thoải mái tung tẩy với các cuộc tình liên miên. Anh tận hưởng cuộc sống của một người đàn ông độc thân. Đôi lúc anh cảm thấy mình thật sáng suốt khi quyết định ly hôn. Cuộc đời thật đẹp cho đến khi căn bệnh hiểm nghèo ập tới. Trong cơn bệnh, anh chỉ còn lại một mình, các cô nhân tình đều biến mất. Sự cô đơn càng làm anh thêm suy sụp, bi quan. Giữa lúc đó, em đã đến, đã dịu dàng tận tụy chăm sóc anh - cứ như chúng ta vẫn còn là vợ chồng, cứ như anh chẳng hề có lỗi.

Anh muốn xin lỗi em nhưng không biết phải dùng những lời nào. Anh muốn cảm ơn em nhưng bỗng thấy nói gì cũng không đủ. Hơn bao giờ hết, anh nhận ra mình đã đánh mất một điều thật quý giá. Anh đã mất em! Liệu có còn con đường nào để chúng ta trở về bên nhau không em hay tất cả đã quá muộn?
Kênh giải trí - Xã hội - Tin tức

Không có nhận xét nào